39 lines
6.3 KiB
Plaintext
39 lines
6.3 KiB
Plaintext
Liễu Tông Nguyên
|
|
|
|
Liễu Tông Nguyên (chữ Hán: 柳宗元,773-819), tự "Tử Hậu", là nhà văn, nhà thơ nổi tiếng thời trung Đường, Trung Quốc.
|
|
Tiểu sử.
|
|
Liễu Tông Nguyên, người Hà Đông, nay thuộc huyện Vĩnh Tế, tỉnh Sơn Tây (Trung Quốc).
|
|
Ông đỗ tiến sĩ năm Trinh Nguyên thứ chín (793) đời Đường Đức Tông, làm quan đến chức Giám sát ngự sử.
|
|
Thời Đường Thuận Tông, tập đoàn Vương Thúc Văn chấp chính, ra sức cải cách về các mặt chính trị, kinh tế, quân sự; như bãi bỏ chế độ cung thị, bỏ chế độ tiến cống, thả cho nữ nhạc trong cung đình về nhà, trừng trị bọn tham quan ô lại và mưu lấy lại binh quyền từ tay các hoạn quan. Thế nhưng tập đoàn này, mà Liễu Tông Nguyên là một trong những nhân vật chủ yếu, chỉ chấp chính được hơn một trăm bốn mươi ngày, thì bị các thế lực "sắp bị tước mất quyền lợi" chống lại mãnh liệt, nên công cuộc cải cách sớm thất bại thảm hại và bị bức hại tàn khốc...
|
|
Ngay sau đó, Liễu Tông Nguyên bị giáng chức làm Tư mã Vĩnh Châu (nay là Linh Lăng, Hồ Nam).
|
|
Năm 815, thời Đường Hiến Tông thứ mười, ông được bổ nhiệm làm Thứ sử Liễu Châu (nay thuộc tỉnh Quảng Tây) và bốn năm sau (819), ông mất tại đó. Khi ấy, ông chỉ mới 47 tuổi.
|
|
Tác phẩm.
|
|
Tác phẩm của Liễu Tông Nguyên hiện còn "Liễu Hà Đông tập" (Tập thơ văn của họ Liễu ở Hà Đông), 45 quyển, trong đó có 2 quyển "Cổ kim thi" (Thơ cổ kim) gồm khoảng 140 bài.,
|
|
Đánh giá.
|
|
Theo Từ điển Văn học (bộ mới), thì:
|
|
Quan điểm chính trị và văn học, Liễu Tông Nguyên có một số điểm giống Hàn Dũ (768-824)</ref> nhưng nhìn chung cấp tiến hơn. Vì tham gia cải cách triều chính, nhằm cải thiện đời sống dân chúng và hạn chế đặc quyền của hoạn quan và đại quý tộc, bị biếm làm Tư mã Vĩnh Châu.
|
|
Mười năm sống ở đây đã có ảnh hưởng to lớn đến sự phát triển tư tưởng của ông. Do thấy rõ hơn sự thối nát sự thối nát của triều đình và cuộc sống khổ cực của nhân dân, ông đã viết được một số tác phẩm có giá trị.
|
|
Cũng như Hàn Dũ, Liễu Tông Nguyên là một nhân vật có ảnh hưởng lớn đối với sự phát triển văn xuôi của Trung Quốc, nhờ sáng tác của ông đa dạng, hiện thực và sâu rộng.
|
|
Riêng mảng thơ, đa phần thơ ông thiên về thổ lộ tâm trạng cá nhân trong những ngày bị biếm trích. Tuy có những nét ủy mị, buồn thương nhưng tình cảm thì chân thành, nghệ thuật thì điêu luyện. Bên cạnh đó, vẫn có những bài phê phán hiện thực khá trực tiếp hoặc miêu tả đời sống nhân dân tương đối chân thực như "Cổ Đông môn hành" (Bài hành cửa Đông xưa), "Điền gia tam thủ" (Ba bài thơ về nhà nông)...
|
|
Và lược theo Lịch sử Văn học Trung Quốc tập 2:
|
|
Trong thời gian mười năm bị giáng chức ở Vĩnh Châu, do bản thân bị bức hại, và do được quan sát hiện thực tường tận hơn, nên tác phẩm của ông không còn phù phiếm, cơ bản thoát khỏi qui củ văn chương thời "Lục Triều".trở thành nhà tản văn có phong cách độc đáo trong lịch sử văn học Trung Quốc.
|
|
Tản văn của ông phong phú, nhiều vẻ; trong đó những bài "ngụ ngôn" trào phúng và những bài "ký sơn thủy" là hai loại văn có nhiều tính sáng tạo nhất.
|
|
Có nghĩa từ những mẩu ngụ ngôn chỉ có tác dụng ví dụ trong tản văn chư tử thời Tiền Tần, ông đã phát triển thành những bài văn ngắn hoàn chỉnh có ý vị văn học, khái quát, trào phúng, hiện thực và có tính chiến đấu cao hơn.
|
|
Còn những bài "ký sơn thủy" của ông không phải chỉ tả thiên nhiên một cách thuần túy khách quan, mà còn để bộc lộ những nỗi đau khổ, uất ức của mình.
|
|
Ngoài hai loại tản văn trên, "văn truyện ký" và "văn luận thuyết" của Liễu Tông Nguyên cũng có những thành tựu.
|
|
Về thơ, thơ ông phần lớn làm sau khi bị giáng chức, so với tản văn, thì nói nhiều về nỗi đau thương lo buồn của mình hơn, phản ảnh tâm trạng của tầng lớp sĩ chính trực sau khi thất bại chính trị...
|
|
Thơ ông trong sáng, đạm bạc, tinh tế, gần giống với phong cách của Đào Uyên Minh và Vi Ứng Vật
|
|
Trích tác phẩm.
|
|
"Dịch Quân Tả", một học giả người Trung Quốc, giới thiệu:
|
|
Thơ Liễu Tông Nguyên: siêu việt, trần tục, thanh dật, nhàn đạm, rất gần với Đào Tiềm. Hai bài hay nhất của ông còn truyền là "Giang Tuyết" và bài "Ngư ông"..
|
|
Tản văn.
|
|
"Lịch sử Văn học Trung Quốc" tập 2 giới thiệu:
|
|
Truyện ký của Liễu Tông Nguyên có bài "Bổ xà giả thuyết" (lời người bắt rắn), đã vạch trần hiện thực một cách trực tiếp và sắc bén...
|
|
Tóm lược đoạn đầu: "Ở Vĩnh Châu có giống rắn lạ...cắn phải người, thì không có thuốc gì chữa nổi. Song giống rắn ấy lại chính là thứ thuốc quý. Cho nên nhà vua có lệ bắt dân gian mỗi năm phải hiến hai con, ai bắt được sẽ được miễn trừ thuế ruộng."
|
|
Trích bài:
|
|
Ta nghe câu chuyện, lại càng thương lắm. Xưa Khổng Tử nói: "Chính sách hà khắc độc hơn hổ dữ", ta vẫn ngờ, bây giờ xem truyện họ Trương mới cho là thật. Than ôi, các quan lại tàn ác làm thuế ở dân gian dữ hơn rắn độc, cho nên nói ra đây để người xem xét phong tục thấu được tình cảnh đau khổ của dân.
|
|
Và bài Tiễn người đi làm quan.
|
|
Trích:
|
|
Tiết Tồn Nghĩa, người Hà Đông sắp đi làm quan. Ông Liễu Tông Nguyên làm tiệc tiễn hành ở bờ sông, rót chén rượu mời bạn rồi nói rằng:
|
|
|